[NV. 13] – Bùi Cẩm Ngọc: Phòng marketing có nhiều anh chị nhưng em thích nhất là chị Giang và anh Tuấn…

Admin |

Phòng marketing của em nuôi rất nhiều anh chị. Mỗi anh mỗi chị đều có một vẻ, nhưng em thích nhất là chị Giang và anh Tuấn.

Em không biết anh Tuấn được nuôi từ bao giờ, chỉ biết từ ngày em đến thực tập anh Tuấn đã ngồi đó rồi. Dáng người anh cao, to, nhưng không đen hôi mà rất trắng trẻo và thơm tho. Anh có đôi mắt to tròn, hàm răng trắng bóng và nụ cười hiền khô. Anh đã có vợ con đề huề, mỗi trưa anh đều về nhà ăn cơm vợ nấu và cho con bú rồi mới đi làm chiều. Anh Tuấn là cánh tay trái của em (đơn giản vì anh ngồi bên trái của em). Mỗi khi em viết bài xong đều gửi cho anh Tuấn check lỗi. Anh check rất qua loa do vậy mà nhiều lần bị chị Giang đánh phạt vì để em post bài lỗi lên mạng. Tuy vậy anh vẫn rất tốt với em, anh phát wifi cho em dùng khiến em không thể rời xa anh nửa bước, anh chịu đánh thay em khi chị Giang phạt, anh được cho bánh nhưng nhịn không dám ăn mà đợi đến tận hôm sau để phần cho em. Em ước một ngày được trở nên giỏi giang để anh Tuấn không phải bao che lỗi cho em nữa.

Cánh tay phải đắc lực của em là chị Giang. Ngày được anh Chi nhặt về thực tập em đã chen vào ngồi giữa anh Tuấn và chị Giang, từ đấy khiến tình cảm hai anh chị sứt mẻ dần. Nói là đắc lực vì chị Giang ở level rất cao, sai khiến toàn bộ mọi người. Chị Giang rất giàu và nhiều quần áo đẹp. Mỗi ngày chị diện một bộ khác nhau đi làm. Mặc dù hay bắt nạt anh Tuấn nhưng chị lại rất hiền với em, chị chỉ thích lấy em làm cớ để mắng anh Tuấn. Em hay xin chị về sớm, hay nghỉ làm (tất nhiên là có lý do cực kì hợp tình hợp lý) nhưng chị chẳng bao giờ cằn nhằn. Em ước một ngày được có nhiều tiền như chị Giang.

Ngoài ra phòng em còn có nuôi rất đa dạng các anh chị khác. Chị Hoa ít nói nhưng nói câu nào là chất câu đấy. Anh Thắng chủ hai shop quần áo thời trang nổi tiếng ở đất Hà thành, rất lắm tiền và hút gái. Các anh phòng em đều có mốt để tên chữ T, anh Tâm, anh Thư, anh Thái… đều là những người dẫn đầu trào lưu này. Tất cả các anh chị đều rất tốt và giúp em hóng hớt được nhiều chuyện. Từ ngày chúng em chuyển sang văn phòng mới, mỗi bàn đều được lắp một hộc tủ làm em không còn chỗ ngồi chen giữa anh Tuấn và chị Giang, em phải sang dãy bàn khác ngồi một mình chứ không được ngồi theo bầy nữa. Mất đi hai cánh tay trái phải, mỗi lần muốn hóng chuyện em đều phải ngóng tai lên nghe hoặc quay ghế lại phía sau, thật sự rất khó khăn. Em mong các bậc lãnh đạo của quý công ty sẽ sớm nuôi thêm các bạn thực tập khác để em được vui vầy bên đồng loại của mình. Em xin hết và cám ơn ạ!! Chào thân ái và quyết thắng!